Vì cái "anh chàng công sở" mà tôi tôn thờ và răm rắp nguyện theo đuổi hình tượng chỉ định phải đi loại có dây, tôi cắn răng móc ví trả món tiền bằng tổng chi tiêu trong tháng của một sinh viên Đại học lúc bấy giờ. Dù thật ra chỉ để xỏ chân khi chụp ảnh kỷ yếu, nhưng bất chợt tôi nghĩ: "Biết đâu sau này thành sếp?".
[Chi tiết...]