Tại sao phải mặc áo lót đẹp ?
Chị cười cười nói với tôi như thế khi cả hai cùng đứng chọn áo lót Trung Quốc trong quầy hàng chợ Ngã Tư Sở.
Nội dung bài viết
Chị nói tên Nga, 35 tuổi ở Thanh Xuân, Hà Nội. Hỏi công việc của chị, chị chỉ ậm ừ "ôi giời công việc văn thư ấy mà em, lương ba cọc ba đồng mới mua đồ rẻ này, chứ nhiều tiền đã vào đồ Thái với đồ Hàn đồ Nhật". Thấy tôi cầm chiếc áo ngực cứng ngắc trên tay, lật qua lật lại không có ý mua hàng, chị bảo sinh viên kén chọn thế "áo mặc trong, ai ngắm mà phải đẹp, mua đắt quá phí tiền". Tôi hỏi chị không sợ áo có chất độc à, trước báo giới đưa tin đầy ra đó, chị lại cười hiền "chịu, dùng thì cứ dùng thôi".
Tôi gặp chị Nga trong buổi chiều lang thang các khu hàng bán áo ngực giá rẻ, mong muốn tìm lời giải đáp vì sao mặt hàng này vốn kém chất lượng, thậm chí ẩn chứa nhiều nguy cơ gây hại cho sức khỏe vẫn thu hút người mua. Điểm đến đầu tiên là chợ Ngã Tư Sở (Hà Nội), nơi có nguyên một dãy hàng chạy dọc từ cổng chợ đi vào bán quần áo - túi xách và cả đồ lót giá "mềm". Trời mưa lâm thâm, nhưng khách ghé mua đồ vẫn khá đông, trong số ấy đa phần là các cô gái trong độ tuổi sinh viên, đan xen vào đó là số ít các chị ngoài 30 tuổi.
Ở gian hàng nhỏ, bề ngang chỉ chừng hơn mét vuông, nhưng chiều sâu thì kha khá, tôi chen chân đứng cạnh bốn năm khách nữ đang chăm chú chọn áo ngực. Thoáng nhìn quầy hàng có áo lót Thái, áo lót Hàn, cả áo lót Triump nhưng trên tay người mua hầu hết là áo mác Trung Quốc, kiểu có gọng và đệm mỏng. Chủ hàng cẩn thận ghi sẵn tấm bìa trên chốc mỗi chồng áo giá tiền. Với hàng Trung Quốc, loại rẻ nhất 30,000 đồng, loại đắt nhất cũng chỉ 110,000 đồng. Chất lượng thì sờ lên tay thấy ngay, bề mặt ren khá cứng, cọ vào da tạo cảm giác hơi ngứa và ram ráp. Duy có loại 110,000 đồng là chất vải khá mịn, nhưng phần gọng áo mềm và lỏng lẻo chứ không được chắc như áo lót hãng. Thấy chị đứng cạnh chọn mua liền hai, ba chiếc, tôi lân la hỏi chuyện thì được biết chị tên Nga. Chị Nga vẫn quen mua đồ ở đây, và dùng thì "thấy cũng được, năm thay 3 lần". Áo lót Trung Quốc thường có màu sặc sỡ, bọc ren và giá rẻ.
Ngó qua các quầy đồ lót gần đó, tôi nán lại ít thời gian xem hàng, thấy đa phần chọn dùng đồ Trung Quốc giá 40,000 - 60,000 đồng/chiếc. Thỉnh thoảng mới có khách mua áo lót Thái giá 180,000 - 200,00 đồng/ chiếc.
Rời chợ Ngã Tư Sở, tôi qua phố chùa Bộc, phía cuối phố, nằm lọt giữa cửa hiệu thời trang bày biện đẹp mắt là một đôi hàng bán đồ lót "tạm thời" theo hình thức đổ đống. Gọi là tạm thời vì người bán chỉ ngồi "ké" trước cửa hiệu nghỉ hàng, hôm nay bán chỗ này, hôm sau có lẽ đã lại đi chỗ khác. Áo ngực được đổ đống lớn trên tấm bạt trải rộng, ngổn ngang chồng chất lên nhau cùng "hưởng" cái bụi bặm của phố xá. Áo đủ màu đủ dáng, nệm lớn có, nệm mỏng có, không gọng - có gọng... chủ hàng sáng tạo buộc túm một số áo thành treo vào móc tường, tạo nên hình ảnh thực tế trần trụi, quả thực thu hút nhiều sinh viên và người đi đường tạt lề đường ghé xem. Giá áo thì khỏi nói, rẻ đến không thể rẻ hơn với mức 100,000 đồng/3 chiếc tùy chọn. Cũng ngồi xuống xem và chọn, tôi nói vu vơ "Áo này có độc không anh chủ ơi", chưa đợi anh chủ hàng kịp trả lời, khách mua mỗi người bình luận một câu: "Hàng Tàu đòi hỏi nhiều làm gì", "Mấy áo kiểu này cũng nhanh dão lắm", "Mặc được, nhanh hỏng nhanh thay", "Một trăm bốn chiếc có được không?"
Tôi buông chiếc áo mỏng trong tay, đứng dậy, trông mắt ngóng về phía cửa hiệu bán đồ lót đã lâu năm nơi cuối phố Chùa Bộc, chẳng biết có phải vì hàng đổ đống hôm nay bất chợt xuất hiện mà hàng bên đó khách vắng tanh.
Cũng trên tuyến phố này, có tới vài shop đồ lót nữ bày biện đẹp mắt, cửa kính cách che mưa chắn bụi lich sự nhưng chẳng nhiều người vào ra mua hàng. Áo đổ đống tùy người mua lựa chọn, đủ màu đủ kiểu. Nhiều nơi bán hàng treo như thế này đây!
Chiều tối, tôi chạy xe xuống chợ đêm sinh viên Phùng Khoang - "Thiên đường hàng giá rẻ"! 7h tối, chợ đông! Dạo qua các sạp hàng đồ lót bắc điện vàng sáng choang phía cổng chợ phụ, tôi vừa xem áo vừa cố thích nghi với thứ mùi nồng nồng chợ thịt cá ban ngày còn lưu lại. Ở đây chủ yếu khách sinh viên, người bán cũng là sinh viên. Tiếng các cô gái rao hàng lảnh lót "Áo giá rẻ, vào xem đi các chị em ơi". Công nhận áo rẻ thật, có nhiều áo chỉ 20,000 đồng/chiếc. Mua 5 chiếc được chủ hàng tặng kèm... 2 đôi quai áo.
Trở về nhà đã hơn 9 giờ tối, tôi so thử chiếc áo 20,000 và 40,000 đồng mua ở chợ Phùng Khoang, hóa ra chỉ khác nhau phần đệm, còn chất vải áo và chất quai giống hệt.
Chị em, có lẽ chẳng ai là không biết áo giá rẻ nhanh dão, nhanh hỏng, thậm chí tiềm ẩn nguy cơ với sức khỏe nhưng vì giá cả hấp dẫn, kiểu dáng màu sắc bắt mắt nên vẫn "tạm" chấp nhận lần này, rồi lần khác cho qua phần chất lượng. Nếu cái "tạm" ấy vẫn tiếp diễn, việc nội y hàng hiệu vào mùa "sale off" vẫn ế, còn áo lót gia công, áo lót Trung Quốc ngập tràn, cũng chẳng còn gì khó hiểu! Áo bày biện trên sạp với màu sắc và kiểu dáng bắt mắt. Hãy thử "mổ bụng" một chiếc áo hàng Trung Quốc của mình, biết đâu bạn sẽ bất ngờ. Mặc áo lót hãng vừa bền đẹp, vừa đảm bảo sức khỏe cho chị em. Nhưng đồ bán trong hiệu, dường như vẫn chưa hút bằng hàng giá rẻ ở ngoài.
Tôi gặp chị Nga trong buổi chiều lang thang các khu hàng bán áo ngực giá rẻ, mong muốn tìm lời giải đáp vì sao mặt hàng này vốn kém chất lượng, thậm chí ẩn chứa nhiều nguy cơ gây hại cho sức khỏe vẫn thu hút người mua. Điểm đến đầu tiên là chợ Ngã Tư Sở (Hà Nội), nơi có nguyên một dãy hàng chạy dọc từ cổng chợ đi vào bán quần áo - túi xách và cả đồ lót giá "mềm". Trời mưa lâm thâm, nhưng khách ghé mua đồ vẫn khá đông, trong số ấy đa phần là các cô gái trong độ tuổi sinh viên, đan xen vào đó là số ít các chị ngoài 30 tuổi.
Ở gian hàng nhỏ, bề ngang chỉ chừng hơn mét vuông, nhưng chiều sâu thì kha khá, tôi chen chân đứng cạnh bốn năm khách nữ đang chăm chú chọn áo ngực. Thoáng nhìn quầy hàng có áo lót Thái, áo lót Hàn, cả áo lót Triump nhưng trên tay người mua hầu hết là áo mác Trung Quốc, kiểu có gọng và đệm mỏng. Chủ hàng cẩn thận ghi sẵn tấm bìa trên chốc mỗi chồng áo giá tiền. Với hàng Trung Quốc, loại rẻ nhất 30,000 đồng, loại đắt nhất cũng chỉ 110,000 đồng. Chất lượng thì sờ lên tay thấy ngay, bề mặt ren khá cứng, cọ vào da tạo cảm giác hơi ngứa và ram ráp. Duy có loại 110,000 đồng là chất vải khá mịn, nhưng phần gọng áo mềm và lỏng lẻo chứ không được chắc như áo lót hãng. Thấy chị đứng cạnh chọn mua liền hai, ba chiếc, tôi lân la hỏi chuyện thì được biết chị tên Nga. Chị Nga vẫn quen mua đồ ở đây, và dùng thì "thấy cũng được, năm thay 3 lần".
Ngó qua các quầy đồ lót gần đó, tôi nán lại ít thời gian xem hàng, thấy đa phần chọn dùng đồ Trung Quốc giá 40,000 - 60,000 đồng/chiếc. Thỉnh thoảng mới có khách mua áo lót Thái giá 180,000 - 200,00 đồng/ chiếc.
Rời chợ Ngã Tư Sở, tôi qua phố chùa Bộc, phía cuối phố, nằm lọt giữa cửa hiệu thời trang bày biện đẹp mắt là một đôi hàng bán đồ lót "tạm thời" theo hình thức đổ đống. Gọi là tạm thời vì người bán chỉ ngồi "ké" trước cửa hiệu nghỉ hàng, hôm nay bán chỗ này, hôm sau có lẽ đã lại đi chỗ khác. Áo ngực được đổ đống lớn trên tấm bạt trải rộng, ngổn ngang chồng chất lên nhau cùng "hưởng" cái bụi bặm của phố xá. Áo đủ màu đủ dáng, nệm lớn có, nệm mỏng có, không gọng - có gọng... chủ hàng sáng tạo buộc túm một số áo thành treo vào móc tường, tạo nên hình ảnh thực tế trần trụi, quả thực thu hút nhiều sinh viên và người đi đường tạt lề đường ghé xem. Giá áo thì khỏi nói, rẻ đến không thể rẻ hơn với mức 100,000 đồng/3 chiếc tùy chọn. Cũng ngồi xuống xem và chọn, tôi nói vu vơ "Áo này có độc không anh chủ ơi", chưa đợi anh chủ hàng kịp trả lời, khách mua mỗi người bình luận một câu: "Hàng Tàu đòi hỏi nhiều làm gì", "Mấy áo kiểu này cũng nhanh dão lắm", "Mặc được, nhanh hỏng nhanh thay", "Một trăm bốn chiếc có được không?"
Tôi buông chiếc áo mỏng trong tay, đứng dậy, trông mắt ngóng về phía cửa hiệu bán đồ lót đã lâu năm nơi cuối phố Chùa Bộc, chẳng biết có phải vì hàng đổ đống hôm nay bất chợt xuất hiện mà hàng bên đó khách vắng tanh.
Cũng trên tuyến phố này, có tới vài shop đồ lót nữ bày biện đẹp mắt, cửa kính cách che mưa chắn bụi lich sự nhưng chẳng nhiều người vào ra mua hàng.
Chiều tối, tôi chạy xe xuống chợ đêm sinh viên Phùng Khoang - "Thiên đường hàng giá rẻ"! 7h tối, chợ đông! Dạo qua các sạp hàng đồ lót bắc điện vàng sáng choang phía cổng chợ phụ, tôi vừa xem áo vừa cố thích nghi với thứ mùi nồng nồng chợ thịt cá ban ngày còn lưu lại. Ở đây chủ yếu khách sinh viên, người bán cũng là sinh viên. Tiếng các cô gái rao hàng lảnh lót "Áo giá rẻ, vào xem đi các chị em ơi". Công nhận áo rẻ thật, có nhiều áo chỉ 20,000 đồng/chiếc. Mua 5 chiếc được chủ hàng tặng kèm... 2 đôi quai áo.
Trở về nhà đã hơn 9 giờ tối, tôi so thử chiếc áo 20,000 và 40,000 đồng mua ở chợ Phùng Khoang, hóa ra chỉ khác nhau phần đệm, còn chất vải áo và chất quai giống hệt.
Chị em, có lẽ chẳng ai là không biết áo giá rẻ nhanh dão, nhanh hỏng, thậm chí tiềm ẩn nguy cơ với sức khỏe nhưng vì giá cả hấp dẫn, kiểu dáng màu sắc bắt mắt nên vẫn "tạm" chấp nhận lần này, rồi lần khác cho qua phần chất lượng. Nếu cái "tạm" ấy vẫn tiếp diễn, việc nội y hàng hiệu vào mùa "sale off" vẫn ế, còn áo lót gia công, áo lót Trung Quốc ngập tràn, cũng chẳng còn gì khó hiểu!